Những góc sâu trong tâm hồn anh khắc khoải ưu tư về tình yêu cuộc đời.
Vi Quốc Hiệp muốn thơ dễ nhớ mang triết lý vui ngắn gọn. Nhưng không phải lúc nào nhà thơ cũng dễ dàng thực hiện nguyên tắc vàng của mình đâu.
Triết lý và thời sự quá sẽ khô khan. Vi Quốc Hiệp đã “đánh đu” với nó. Trong tập thơ “Nổi Sóng “ thứ 6 này anh không chọn kiểu thơ 17 chữ HaiKu (Nhật Bản) hoặc tứ tuyệt Việt Nam mà thơ tự do, thể Ohai (thơ ngắn 2,3,4 câu)
Ở đó anh có thể giải bày
“Em và hơi nước từ biển nước theo mây lang thang nhưng vẫn quay về cùng đất.
Em từ anh đi xa khuất mãi phương nào”
hoặc như một danh ngôn
Sống
“Sống cho mình- đời ngắn
Sống cho đời-sống mãi”
Chử Đồng chí
Cái nghèo khó cho anh hạnh phúc
Lớp cát làm khuôn đắp nên tình yêu
Hoặc đôi khi chua chát:
Cô Tâm
Cái ghen em thật khũng khiếp
Nước mắm xưa xót hôn anh xót ngày nay.
hay
Thuỷ Tinh
Có phải ông yêu đến phát rồ phát dại
Nên nay đất trời phải chịu mãi cảnh mưa lội bão dông
Thơ ngắn và triết lý quả làm khó nhà thơ. Chúng ta thấy đôi khi Vi Quốc Hiệp trở lại thơ tứ tuyệt hay thơ dài: Răng và Lưỡi
“Lưỡi có trước răng có sau/Lẽ thường trẻ già nhún nhường nhau/Thế mà có lúc răng quên mất/Xơi lưỡi một nhát, khiến lưỡi đau.
Hoặc bài Đường cong
“Những đường cong của đồi/Gợi cho ta vẻ đẹp thiên nhiên ngây ngất/Những đường cong của em/Cho ta xúc cảm mê hồn/Nhưng khi bắt gặp lưng còng của mẹ/Chợt cho ta nhớ tháng ngày Mẹ oằn lưng vất vả nuôi ta lớn khôn”
Dù thơ dài hay ngắn Vi Quốc Hiệp vẫn mang đến người đọc chất suy tư và dào dạt tình người. Thơ Vi Quốc Hiệp đặc biệt rất chú trọng đến hiện thực cuộc sống, không chỉ là ngôn từ mà còn là ý tưởng. Và như nhà thơ Bese (Đức) đã viết:
“ thơ muốn là thơ trước hết chưa phải là thi pháp, ngôn từ mà là ý thức trách nhiệm của nhà thơ trước công chúng, trước dân tộc”. Bởi như người ta thường nói thơ là “Ý tại, ngôn ngoại”.
Nhân dịp hoạ sĩ Vi Quốc Hiệp xuất bản tập thơ thứ 6 mà anh ấp ủ 15 năm nay: thể loại thơ cực ngắn đề tài nóng về - tập thơ: “Nổi Sóng”, xin trân trọng giới thiệu tập thơ mới với bạn đọc
Tp. HCM 2014
GS,TS,NS Thế Bảo
NHẪN
Nhẫn nại là đức tính tốt của người nghèo trước cuộc sống,
Nhưng đừng bao giờ qúa vì cuộc sống mà phải chịu hạ mình “nhẫn nhục”.
CHÂM NGÔN MỚI (2)
Người ta khi vui thì “gặp nhau tay bắt mặt mừng”
Nhưng với quan chức mà họ “bắt tay” làm ăn với nhau thì khó mà phát hiện ra
THƠ VỀ ĐẠI TƯỚNG
Ông đã đánh hai lũ giặc Pháp và Mỹ đến tan tành “áo giáp”
Trong lòng chúng con vẫn còn lồng lộng hình ảnh cụ “Võ Nguyên Giáp” kính yêu
GẬT
Các loại gật đều có thể chấp nhận: Ngủ gật, trả lời ai đó, gật gù khen món ngon…
Nhưng đã là nghị sĩ thay mặt dân ở Quốc hội thì không được”gật lung tung” theo ý người khác.
GIƠ TAY
Ta có thói quen cứ biểu quyết “giơ tay” là thường 100% đồng ý
Hãy nhớ với những điều vô lý mà cũng cứ a dua giơ tay thì lúc đó “tay sẽ bị dơ”
VỀ ĐINH
Xưa đọc “Tắt đèn” thương những người nghèo khổ cùng đinh.
Giờ ra đường sợ nhất bọn rải “đinh”
CHUYỆN THẠCH SANH
Chuyện xưa trời phạt kẻ bất hiếu với cha mẹ sẽ hóa thành con bọ hung gớm ghiếc.
Giờ sao vẫn còn nhiều “Lý Thông”đến vậy?
TƠ NHỆN
Nhện giăng tơ đơn giản chỉ cốt bắt mồi bị mắc lưới.
Hỡi tình yêu, vướng lưới tơ tình giăng rồi làm sao gỡ ra đây.
MÈO
Ngày xưa chẳng ai ăn thịt mi cả, tối lại được ngủ cùng giường,
người cưng chiều vì mi giúp người diệt chuột.
Giờ bợm nhậu ăn thịt cả mi và đặt tên “tiểu hổ” là sao?
XIẾC
Xem xiếc tiết mục “uốn dẻo” trên không được người xem vỗ tay tán thưởng.
Nhưng nếu có kẻ quen “uốn lưỡi” đổi trắng thay đen thì đáng sợ biết bao.
CÁT XÊ
Quá mừng nghe tin diễn viên điện ảnh Việt Nam có người lên đến 1 tỉ đồng một xô diễn.
Thế mà giá quan tham khi bị phát hiện có kẻ lên tới vài nghìn tỉ đồng.
NHỚ BÀI HÁT DOÃN QUANG KHẢI
“Vì nhân dân quên mình, vì nhân dân hy sinh…”
Buồn quá giờ đây khối kẻ đang “vì mình mà quên… nhân dân”
IM LẶNG
Im lặng đúng có thể là vàng
Nhưng trước những bất công xã hội hay tội ác mà im lặng dửng dưng không giúp đỡ thì đó
cũng là đồng lõa với cái ác.
ĐỔI THAY 180 ĐỘ
Mới Sài gòn nóng nực giờ ra Hà Nội đã người rét run lạnh giá.
Có điều gì cũng hay thay đổi nhanh như thế không nhỉ?
A, đó là em, Đàn bà – là em.
TÓC ĐEN (2)
Xưa xem phim “Bạch mao nữ” thương nàng Hỷ nhi chạy trốn xa chồng tóc bạc như tuyết.
Nay sao mấy em gái choai choai gặp trên đường lại nhuộm “tóc trắng phớ” phấp phới bay?
VỀ KIẾN (2)
“Con kiến mà kiện củ khoai”
Giờ ăn kiến chữa khớp mới tài bạn ơi
Kiến ngâm rượu thuốc lai rai…
KIẾN (1)
Ngắm xã hội loài kiến dạy con người về sức mạnh cộng đồng
Cần cù lao động và tổ chức xã hội nền nếp.
MÙA HOA GẠO
Mới rực hồng má em tháng 3 mùa hoa gạo
Sao đã bạc trời bông trắng hay nỗi nhớ giêng hai?
CÂU CÁ
Ngọt quá, thơm quá, cá đớp lấy mồi bị mắc lưỡi câu giật mạnh
Té ra miếng mồi nào ngon đem ra nhử bên trong đều có bẫy gài
MẠ
Mùa này miền Bắc đang gieo thóc lên mạ để cấy lúa
Chợt nhớ vùng miền Trung tiếng “mạ” lại là “mẹ” nghe tha thiết yêu thương.
KINH NGHIỆM DÂN GIAN
Con rắn lục xanh lét ác độc cắn một nhát chỉ đi được sáu bước có thể người chết.
Nếu biết bắt ngay nó moi ruột sát vào vết thương, kỳ lạ lại cứu sống được người.
CÂU CÁ (2)
Chiếc phao nổi lênh đênh
Mồi giun ngon tỏa thơm ngọt lịm
Chiếc phao dập dềnh
Cá đang chờn vờn
Bỗng phao chìm,
Cá bị giật vút tung lên
Ở đời cũng vậy :”Dìm người này để kẻ khác được nổi lên”
CHỊ LAO CÔNG
Kìa áo ai lóe sáng trong màn đêm cùng tiếng chổi tre quét xoẹt xoẹt
Trước ánh đèn chiếc xế hộp biển xanh lao vút vừa nhậu về
Rác đâu mà nhiều vậy khiến chị kỳ cực quét đến tận khuya?
THĂM CHÙA HƯƠNG
Chốn này hàng triệu người hành hương đến cửa Phật xin lộc.
Các em ơi sao nỡ mặc váy ngắn thế, hãy về đi !
HÀNH KHẤT
Kẻ “hành khất” ăn xin để sống thì được,
Nhưng “hành khất” về tư tưởng người khác để tỏ ra mình hiểu biết thì đáng bị coi thường.
MẸ TÔI ĐAN ÁO LEN
Đà Lạt có máy dệt len một ngày có thể đan hơn chục chiếc áo
Xưa mẹ nuôi chúng con còm cõi đan tay một áo mất mấy ngày mẹ ơi?
XEM TƯỢNG QUAN ÂM NGHÌN MẮT NGHÌN TAY
Nghệ nhân xưa tạc tượng quan âm tới nghìn mắt nghìn tay hy vọng Đức Quan Âm
sẽ cứu khổ cứu nạn
Mà chúng sinh trần gian có tới vạn triệu nỗi khổ người ơi.
MÙA ĐÀ LẠT TÍM
Lúc mới vào Đà Lạt chỉ có một cây phượng tím đường vào chợ
Giờ phượng tím hàng trăm cây bừng nở khắp nơi
Nếu Đà Lạt đã có 6 mùa
“Xuân, Hạ, Thu, Đông, mùa khô, mùa mưa quen thuộc
Giờ xin thêm một mùa nữa “Mùa tím”
MẸ (2)
Người ta nói “Thất bại là mẹ thành công
Nhưng khi thành công rồi nhớ đừng quên “mẹ”
THƠ VỀ DƯA HẤU
Xe chở dưa hấu xếp hàng dài dài ở Cửa khẩu Lạng Sơn coi chừng ế, dưa hỏng
Việc xuất khẩu mà không ký kết liên doanh trước thế nào cũng bị ách tắc “dây dưa”
LẠI TRĂM VOI
“Trăm voi không được bát nước xáo”
Nhưng với hàng trăm đuôi voi bị chặt trộm sẽ lại bán được khối tiền.
GIỮA BỮA TIỆC
Giữa biển khơi hay nơi hang đá sâu thẳm phải leo cao truy tìm Tổ Yến quý giá
Nhưng chỉ cần có ánh mắt em nhìn là đủ bữa “Yến tiệc” cho đời anh.
ĐÔI BẠN GIÀ
Cây thông già gần 100 tuổi bên ngôi biệt thự cổ bị bão quật đổ đêm qua trốc gốc
Có nghe chăng tiếng khóc thầm của ngôi biệt thự trong tiếng cưa xẻ gỗ chở đi.
VỀ BIA
“Trăm năm bia đá còn mòn”
Giờ đây “Bia bọt” uống tràn cung mây.
HOÀI NGHI
Trong cuộc sống con cái chúng ta lúc nhỏ hay hỏi này hỏi nọ, bạn chớ sốt ruột hay khó chịu
Còn hơn có đứa con suốt ngày chỉ biết ngồi im.
NGƯỜI MÁY
Kỳ lạ ở Nhật máy tính có thể điều khiển người máy làm tất cả những gì con người có.
Trừ 2 điều “khi vui hay buồn không thể nhỏ nước mắt, và trái tim đầy cảm xúc yêu đương”
THẤT NGHIỆP
Nếu đến xin việc không được nhận lời bạn sẽ bị “thất nghiệp”
Với em, anh mong kẻ khác đến cầu xin tình yêu cũng “thất nghiệp” dài dài.
MƯA EM
Tặng BL
Miệt mài, mải mê em mê mải
Mưa mãi, mưa mềm em mau mưa
Mai mốt mong mỏi, anh mải miết
Mỏi mòn mơ mưa, mơ mưa em.
“CHÉN”
Bài hát xưa:
“Lời thề sắt son con dao chém đá…”
Bây giờ tôi chỉ thấy tại các quán cà phê, bàn nhậu họ mải... “chém gió”
oOo
KHÔNG ĐỀ
Xe không kính không phải vì xe không có kính
Bao trẻ em tật nguyền không tay vẫn tập viết bằng chân.
HÔI CỦA
“ Chuột chù chê Khỉ rằng “hôi”
Nhưng không xấu hổ bằng những kẻ “hôi” bia.
TÔ THỊ GIỜ ĐÂY
Đồng Đăng có phố Kỳ lừa
Có nàng Tô Thị vừa bị đổ…vì nung vôi
Ai lên xứ Lạng cùng tôi
Nàng Tô Thị dựng lại rồi nhưng bằng …xi măng.
ĐẮT
Ăn hạt dẻ vừa nóng vừa ngon lại vừa “rẻ”
Ăn vào tăng cường sức mạnh mới thấy hạt Dẻ vừa rẻ lại vừa “đắt”
VỀ THƠ
Thơ không đồng hành với bóng đêm và gieo nỗi hoài nghi
Thơ không ngủ yên trong đời đen bạc.
KÍNH GỞI HAI THI HÀO
PUSKIN VÀ LECMOTOP
Không biết có phải vì lẽ: Danh dự, tự ái, hay bảo vệ lẽ phải
mà các ông phải chết vì đấu súng?
Nhưng tôi hiểu ý chí hai ông: “có chết cũng không bao giờ bị kẻ thù bắn đằng lưng”
TRIẾT LÝ MỚI
Người ta hay ví “Vòng vo Tam quốc”
Đó cũng là cái cách các nghị sĩ trả lời trước dân mỗi kỳ họp.
VỀ GÀ
“ Con Gà thường hay tức nhau tiếng gáy”
Giờ thì hết rồi vì còn phải chạy trốn dịch cúm H5N1.
NHỚ THÂM TÂM
“Đưa người ta không đưa qua sông …”
Giờ đưa cô giáo và học sinh qua sông bằng… túi ni lông.
VỀ THÔNG Ở CAO BẰNG
Cao Bằng cũng có rừng thông
Giờ bị cưa hết , chỉ còn trơ các gốc cao…bằng bằng.
VỀ CHÚ LỢN
“Con Lợn ủn ỉn mua hành cho tôi”
Lợn giờ trong túi xốp bơm hơi
Xe hàng đông lạnh bốc mùi đến kinh.
Lợn giờ bị dịch tai xanh
Nếu mà không biết vẫn ăn ngon lành.
KÍNH GỞI CỤ GIÀ TRÚNG VÉ SỐ TIỀN TỈ
Chưa vui mừng vì trúng số tiền quá lớn
Đã phải lo trốn con cháu, họ hàng, có cả kẻ xa lạ nhận vơ…xin tiền.
NGÀY XƯA
“Bao giờ cho đến ngày xưa”
Sưa giờ tiền tỉ bao người tìm cưa.
Trong rừng, trong phố, trong chùa
Chỗ nào Sưa có là cưa bán liền.
NGHE VÀ THẤY
Người ta thường bảo “trăm nghe không bằng một thấy”
Giờ sợ nhất lãnh đạo chỉ hay…nghe mà không chịu…thấy.
VỀ MẸ GIÀ
Mẹ xưa thương con: “một mẹ già bằng ba người ở”
Giờ thì Mẹ già rồi mà ba đứa con đùn đẩy…không ai chịu nuôi
LIỀU
Người xưa thường nói “Vua thua liều”
Giờ người ta “liều” xây dựng, cất nhà không phép lung tung rồi chờ xử phạt để…tồn tại
NHẤT
Với đối ngoại, lĩnh vực nào vươn lên hàng đầu đều rất vinh dự, tự hào
Nhưng sợ nhất là được chọn “đứng đầu” thế giới vì tiêu thụ tới sáu tỉ lít bia một năm
MẸ (5)
“Mẹ vẫn đào hầm từ lúc tóc còn xanh”(1)
Nay Mẹ đang bận nộp đơn khiếu nại thu hồi đất qui hoạch nhầm.
____________________
(1) Thơ Dương Hương Ly
NAI
“Chú nai vàng ngơ ngác, đạp trên lá vàng khô” (1)
Giở chỉ thấy “ nai khô” bầy bán nhiều ở các khu du lịch thôi
(1) Thơ Lưu Trọng Lư
MỐI
Tổ mối chằng chịt nhỏ nhoi đan xuyên trong lòng đất chứa hàng tỉ tỉ chú mối
Con người hãy cảnh giác những ụ mối này nếu gặp ngày mưa bão lụt, vỡ đê.
CHÚ GẤU LƯỜI
Gấu ta ngủ qua đông lười kiếm ăn chỉ liếm bàn tay đầy mỡ mà sống
Con người mà…lười như vậy chắc có ngày trái đất diệt vong.
GỞI BÊ TÔNG CÂY CẦU TREO VỪA BỊ SẬP
Dưới chữ ký của chủ đầu tư, người thi công cột hai đầu cây cầu treo này cam đoan
bê tông là chắc chắn
Vậy mà khi người dân đập vỡ lòi ra giữa cốt thép lại được trộn cả gạch đất nung.
KÍNH GỞI CỤ CAI KINH
Mìn nổ phá đá tan hoang trơ trọi cả dãy núi Cai Kinh.
Giờ cụ có trở lại nơi ấy xem chắc sẽ phải “thất kinh”
GỞI CHÚ CÒ
Ta bay lượn, ta trắng toát, ta bay lả bay la
kiếm ăn quanh hồ bắt cá bằng chiếc mỏ dài điêu luyện
Vậy mà cớ chi các người lượn lờ quanh bệnh viện, bến xe, đất quy hoạch, nơi lo giấy tờ
làm ô danh tên ta “ Cò ”
TÓC ĐEN
Người Việt Nam ta vốn da vàng, tóc đen, mắt đen, tinh anh, thông minh trong sáng.
Sao giờ lắm bạn trẻ lại đeo khuyên tai, nhuộm tóc trắng, tóc đỏ, tóc xanh?
THƠ VỀ CHÚ LỪA
Người ta thường nói “ loài Lừa ưa vác nặng” hoặc “dốt như Lừa”
Không hiểu sao khi ký kết các dự án quy hoạch đất với nước ngoài ta thường hay
bị “Lừa”
RỪNG 1
Kỳ lạ cánh rừng bị cưa gỗ lậu ầm ầm đổ chỉ cách trạm Kiểm lâm tỉnh nọ vài trăm mét mà
không ai nghe thấy
Có lẽ bọn lâm tặc biết dùng loại cưa “ giảm thanh” chăng?
RỪNG 2
“ Rút dây sẽ bị động rừng”
Vậy mà tỉnh kia rút giấy phép cưa gỗ rồi mà “rừng” vẫn bị phá.
MA
Người ta thường nói:
“Đi đêm lắm sẽ có ngày gặp ma”
Vậy mà ban ngày có kẻ vẫn ký khống bao “dự án ma”
Hoa Lan Linh
Hoa Lan Linh em
Không chỉ tỏa hương dịu
Mà bằng vẻ trẻ trung ngời sáng
Đã làm ta say đắm
Thật khó rời mắt khỏi vẻ đẹp lan em
Mặt trắng trườn qua lưng ong bướm rập rờn quyến rũ
Em vẫn hồn nhiên rung rinh, chói sáng trước nắng vàng.
Một ngày kia ai vô tình
Cất giỏ lan em vô phòng
Ngực ta đau nhói
Khi chẳng còn được ngắm em
Thản nhiên vô tư, nồng nàn sáng chói
Em càng thêm quyến rũ cuộc đời.
MẶT TRỜI ĐẠI DƯƠNG
Hương nhè nhẹ dịu êm
Thoảng ra từ sau cặp môi mềm em hé mở
Ta như khó cưỡng lại ao ước đặt lên đó một nụ hôn.
Giờ đây bên đại dương và cao nguyên cách trở
Cũng không ngăn được ý nghĩ ta hướng tới em
Bóng em thoăn thoắt hái những quả dâu chín trên sườn dốc
Ta ước làm tia nắng sớm để được chạm vào má em đỏ thắm
Ôi chạm vào má em một mặt trời dâu chín đỏ như má em đang mọc
từ phía đại dương anh.
BÀI CA XA CÁCH
Cách chặng dốc dài xa thẳm
Để đôi ta hàng ngày không thể trông thấy nhau
Cách xa em bao phút giây dài
Chẳng thể chạm vào ánh mắt nài van cầu khẩn
Làm sao rót vào môi em chút nước biển mặn mòi.
Nhưng ta vẫn như thấy có em
Dù không gian cách trở
Trong mê lộ của đêm đen thăm thẳm
Màn đêm đen xẫm không ngăn được ta
Trong cái nhìn hướng tới em xuyên suốt chặng dài
Biết chăng em đang chắp cánh, dung dưỡng hồn thơ.
NGHĨ VỀ NÀNG TỪ BIỂN
1/. Cứ rời xa là ta lại ước về nàng
Mảnh đất nơi ta và nàng cùng ở
Đậm sắc Bazan, hăng hắc mùi nhựa
Mây xám xịt, mặt trời muộn uể oải xua mây giăng
Mọi vật như vồn vã trước rạng đông
Những đóa hoa quì run rẩy
Vươn vai, uống no tia nắng sớm
Lũ chim cũng thức dậy líu lo gọi bầy
Ánh sáng dần chế ngự không gian và những sườn đồi
Ta như thấy mặt trời xoa má em chín hồng
Ồ, không chỉ má em mà cả môi chín mọng
2/. Ta đắm chìm, tuyệt vọng của sự cách xa
Vật lộn với cô đơn hoang tưởng trong nỗi nhớ
Chợt ánh mắt hồn nhiên, xa xăm của nàng làm ta dịu lại
Nàng như mạch nước trong đại ngàn làm dịu cơn khát của ta với nắng cháy
Ôi những ngày cách xa mờ mịt
Nhớ nụ hôn nàng đằm đặm cũng chẳng làm dịu khao khát trong ta
Trở về với bản ngã, cô đơn
Đành lấy cô đơn làm suy nghĩ, lấy suy nghĩ làm im lặng
Những hình ảnh về nàng trong ta xao động.
3/ Kìa những chú dã tràng ngốc nghếch
Xe cát hoài trong sóng biển dập vùi
Mặc chúng rền rĩ than thở
Dường như những kiệt tác chúng xây trong cát vỡ tan phút chốc
Còn hơn ta chẳng còn thấy ánh mắt nàng thiêu cháy tất cả
Cát bỏng, xương rồng hay tiếng rì rào những rặng phi lao.
Ôi dù nàng ở rất xa
Ta vẫm cảm nhận sức nóng từ mùa hè hay ánh nhìn nàng nóng bỏng
4/ Xa xa ngoài kia là những ngọn đồi
Phủ trên nó là những mảng cỏ xanh mượt
Khi những cơn gió kéo theo tiếng ào ào bão giông
Làm cỏ bay rào rạt
Nàng siết chặt khỏi bay tung áo khoác
Làm chật căng những ngọn đồi
Chỉ chực bung ra trước gió
Phải môi em hơi tái đi trước cơn gió lạnh
Vẫn đủ sưởi ấm ta bằng những chiếc hôn
Đủ để xoá đi trong ta nỗi cô đơn
Trong chiều muộn trên nơi xa vắng
Ôi nếu có nàng cạnh bên đồng hành ta về phía biển
Làm tan những giọt sương lạnh lùng đeo bám xanh rêu
Gió vẫn thổi hun hút trong biển chiều
Trên bãi biển chẳng còn bóng người
Ánh mắt nàng như mờ đi khẩn cầu rạng đông
Không làm ngừng nụ hôn ta nhuốm màu ly biệt
Tiếng còi tàu xa xé lên
Lạnh lùng dứt làn môi em trong vực thẳm xa cách
5/ Hỡi mảnh trăng lang thang đang lơ lửng trong biển đêm
Có cùng ta sẻ chia nỗi buồn khi hoàng hôn đang nhuộm tím dần biển
Kìa những cánh buồm trắng đang trở về vội vã trong nắng chiều
Mặc sự níu kéo của những đám mây phiền muộn
Nàng cũng đi về từ phía biển trong hai mảnh áo trắng thiên thần nhỏ xíu
Sóng như cố van nài, níu kéo nàng qua hàng vạn nụ hôn lên đôi chân thon
Nàng có vẻ bối rối nhưng vẫn cất bước
Mặc ánh mắt chiều đắm đuối nhìn theo.
6/ Người đẹp ạ
Mắt nàng đẹp lóng lánh như những con cá rẫy rụa mắc trong lưới
Trong mỗi sớm mai khi ta theo đoàn ngư phủ kéo lưới rùng
Phía xa kia biển mênh mông những con sóng nhỏ vỡ vụn tan ra
Chúng dường như thở than về sự bội bạc của cơn bão
Ta đi cùng đàn cá không đơn độc
Ước ao được nương náu trong ánh mắt bao dung của nàng
Mặc quầng lửa mặt trời rền rĩ
Mặc những con sóng vỡ tan dù có hồn ta hòa trong đó
Ta như vôi hóa cái nhìn u uẩn của nàng
Thu cả hoàng hôn đang uể oải
Biển chỉ như muốn nhấn chìm những bất lực trước eo lưng nàng và lũ sóng đang vùng vẫy chung quanh
Ta như ngả nghiêng lảo đảo
Không rời mắt khỏi những ngọn đồi đang rung chuyển và những hạt cát cứ ngân rung
trong sóng biển ca vang
7/ Tan vỡ rồi vành trăng
Không còn treo lơ lửng trên những tán lá dừa thao thức
Tiếng loài chim đêm nghèn nghẹn
Oang oác rơi bổng trong biển đêm loang dần ánh trăng
Trên ngực trần của nàng trễ nải sau lớp váy mỏng
Cái nhìn dửng dưng của nàng lướt qua
Những giọt nước lóng lánh rơi trong hờ hững
Nàng cất bước chậm rãi gót chân trần dưới trăng
Đọng vấn vươn cái nhìn những buông trôi
Biển bao quanh nàng tỏa hương thơm dịu mát
Mà nàng ẩn mình đâu đây
Ta nghe như nàng ngân nga hát
Màn đêm đang lịm dần dù cố thao thức
Xa xa tiếng đàn chim đêm thảng thốt vọng về
8/ Ngắm nhìn những trái roi chín mọng nước
Tràn ngập thơ ngây như ánh mắt nàng
Hai má nàng ửng hồng
Chẳng thể ví nàng như ánh sáng hay nguồn nước
Nàng khác hết thảy
Ta nhắc đến tên nàng như cơn gió thoảng qua
Ta ước thấy nàng như đụn cỏ gặp ánh nắng ngày đầu tiên
Gió thổi căng phồng váy nàng bay phần phật
Như bật tung sự trẻ trung của ngọn đồi, thung lũng, lạch suối và mây.
VỀ HIỂU BIẾT
Người bình thường trong gia đình mà thiếu hiểu biết chỉ bất lợi cho gia đình ấy
Người có trọng trách mà thiếu hiểu biết sẽ là tai họa cho xã hội
SỐNG (2)
Ai chẳng mong mình sẽ sống lâu
Nhưng ta mong thơ ta sẽ sống lâu hơn thế
CHÂM NGÔN “MỚI”
Người xưa nói “nghèo là hèn”
Bây giờ thiếu hiểu biết, không tri thức sẽ làm con người cảm thấy mình “hèn” đi.
LỜI NÚI VOI (THÁI NGUYÊN)
Họ cứ phá đá, nổ mìn vô tư làm đường, xây tường, xây nhà ở
Ta mang danh là núi Voi mà giờ đây đã bị biến mất cái “vòi”
TIỀN (2)
Tri thức, văn hóa, ứng xử không mua được mà phải chịu khó học hỏi, thường
xuyên thâu nạp
Ở đời cái gì cũng mua được bằng tiền kể cả ghế quan ngồi
THỜI GIAN
Phung phí tiền bạc, mặc họ vì tiền bạc có thể kiếm lại được.
Phung phí thời gian thì thật đáng tiếc, vì thời gian là quí giá và không bao giờ
quay trở lại được
“ SÓNG…”
Cơn sóng càng to càng nguy hiểm với người đi biển trên những con tàu.
Trước những sự kiện lớn lao, cái đẹp hay bất công xã hội… mà trái tim không “nổi sóng”
thì sao có được những tứ thơ hay?
VỊNH VỀ KHỈ
Khỉ tham ăn vội vàng nuốt phồng mang trợn má
Té ra tổ tiên xa xưa loài người đã phải tranh ăn từ thuở đó.
GỬI CHÚ TRÂU VÔ ĐỊCH CHỌI Ở ĐỒ SƠN
Ta đổ máu, ta oai hùng, ta thắng tất cả trở thành vô địch
Rồi cũng chỉ đáng giá vài triệu một cân thịt để “thượng đế” các người xơi.
KÍNH GỞI CỤ CÓC
Hễ ta nghiến răng là sấm sét, mưa giông về và ông Giời phải gọi ta bằng “Cậu”
Vậy mà các bà mẹ toàn nghiền thịt ta cho con trẻ xơi chữa bệnh còi xương.
SỢ (2)
Trời mây mù xám xịt sẽ có lúc xanh lại,
Có kẻ đang sống cười nhởn nhơ nhưng lại bị coi như đã “chết rồi”.
“NHÀ NGOẠI CẢM RỞM”
Hồn tử sĩ bơ vơ, cô đơn bay trước mồ mình lẻ loi, lạc lõng.
Phía trong xương cốt động vật hay đất đá bị nhà ngoại cảm, những kẻ vô lương tâm
ấn chôn vào.
THỜI GIAN (CÀ PHÊ 2)
Thời gian là ngọc vàng vô cùng quí giá đối với người sáng tạo và cần cù lao động.
Nhưng với kẻ vô công thì nó chẳng nghĩa lý gì và sao lại dài quá lê thê.
NEO
Chiếc neo cắm xuống biển neo tàu lại sẽ bị nhấc lên khi tàu rời bến.
Làm sao những câu thơ hay, sâu sắc rung động hồn người neo mãi vào trong tim.
BẦU
Người có bầu chẳng thấy lo
Đến kỳ ở cữ có con ra,
Lo nhất là những quan đang có ghế
Đến kỳ không phiếu ai “bầu” cho.
THỌC GẬY BÁNH XE
Xe đang chạy ngon trớn, vướng gậy thọc ngang xe tất đổ,
Công việc cũng vậy, nếu đang tiến hành có kẻ thọc ngang ắt dở dang.
VÀNG BẠC
Với con người vàng bạc là tài sản thật quí giá,
Nhưng quí hơn cả là trong cư xử bạn biết “im lặng là vàng” và trong tình cảm “đừng
bao giờ bội bạc”.
BIỂN
Biển kiêu hãnh khoe “Dù trời không có mưa, đai dương ta vẫn nước mênh mông,
bát ngát”.
Nhưng nếu không có hàng triệu dòng suối, sông nhỏ từ thượng nguồn đổ về liệu mai
này biển có còn “bát ngát, mênh mông”.
NGHỊCH LÝ 1
Dòng lũ cuồn cuộn thét gào gây bao cảnh tai ương lụt lội điêu tàn, tang tóc.
Nhưng khi nước rút hết nó lại để cho người bao phù sa, bùn đọng phì nhiêu.
MÙA CÁ LINH (AN GIANG)
Quơ tay rổ xuống nước ta cũng có thể thu về hàng chục cân cá linh mùa nước nổi,
Nhưng trong hàng triệu câu chữ có sẵn sau bao chắt lọc kiếm tìm liệu có được một
câu thơ hay?
ĐỒI CÀ PHÊ (2)
Những đồi cà phê đang ốm nghén mà không cần phân tro hay người tìm sâu, xới cỏ.
Thứ nó cần là những giọt nước chắt chiu hun hút sâu dưới đất để nuôi quả đang lớn
trĩu cành.
NGHỊCH LÝ 2
Hàng trăm căn chung cư để hoang chờ bán rao trơ gan cùng trời đất,
Mặc bao kẻ không nhà, đêm sống tạm dưới gầm cống, cầu thang.
SỢ 1
Đời không ngại những kẻ hay làm có thể gãy, đổ vỡ trước khi ra sản phẩm
Chỉ sợ những kẻ suốt ngày rong chơi , rình rập, châm chích, ganh ghét, tị hiềm.
BÓNG ĐÁ 1
Giữa trận bóng đá hay bàn cờ đang hồi đua tranh quyết liệt,
Vẫn có những người lượn qua lượn lại ủng hộ cả hai phe , chờ phe nào thắng thì vỗ tay
hoan nghênh.
BÓNG ĐÁ 2
Sân bóng theo qui định rồi chiều dài 120 thước,
Tiếc những cú sút mạnh lại đi quá vạch vôi.
BÓNG ĐÁ 3
Trong cuộc đời mọi lọc lừa, bội phản đều bị lên án,
Chỉ riêng trong bóng đá “lừa giỏi” lại được tấm tắc ngợi khen.
NGHỊCH LÝ 3 (KHỐI U)
Khối u có thể làm chết người , nếu mang nó trong mình phải mổ bỏ hoặc chữa trị
Nhưng khối u ở lạc đà càng to lại càng giúp nó sống sót bởi chứa nước dự trữ qua được
sa mạc khô cằn.
LƯỠI
Chiếc lưỡi của loài tắc kè sa mạc dài thật khủng khiếp với loài côn trùng bị nó bắt được
Nhưng nguy hiểm gấp vạn lần là chiếc lưỡi của kẻ nịnh hót, đố kỵ bởi nó có thể lật đổ,
“ giết chết” nhân tài và bao người khác.
GỬI NGƯỜI TÙ OAN
Gần 4000 ngày anh ngồi tù oan trái trong cái nhà tù mà công lý, lẽ phải người xử án, phán
quyết đều hứa “Vì dân”, cũng thật rất may mắn anh được “minh oan” khi kẻ giết người ra thú tội.
Tự nhủ “Ta đòi được tự do còn quan trọng hơn vạch mặt những kẻ gây cho mình
bao ngày trong ngục tối tăm”.
GỬI THẠCH SÙNG
Suốt đời mi chỉ nằm ngửa, những khi ăn, bò, ngủ, rình mồi, chỉ thấy chân trời, sự vật qua
đôi mắt ngược.
Nếu chẳng may rơi xuống đất, thật tài khi rơi lại nằm sấp.
Những đêm thanh vắng mi chắt lưỡi than vãn nghe mà buồn thối ruột.
Khi thấy mồi mi mừng vui quẫy đuôi thoăn thoắt lao tới đớp, nhưng khi gặp hiểm nguy bị
kẻ thù túm được đuôi mi sẵn sàng …..”đứt đuôi” chạy thoát.
Ôi thật ghê sợ nếu trong cuộc đời này, còn có những kẻ khi gặp hiểm nguy cũng quay
ngoắt “quẫy đuôi” chạy mất.
TRĂM VOI
Câu nói xưa ví người nào hay hứa xuông : “Trăm voi không được bát nước xáo”
Hỡi các bạn hãy chớ để ai gọi mình, ví mình là kẻ “Trăm voi…”.
TÂM SỰ HỒ LẮNG
Du khách mải ngắm Hồ Xuân Hương trong xanh, xem mây trời ngấn nước thiên nhiên
soi diễm lệ.
Có biết cho hồ lắng tôi đang đêm ngày vật lộn với bao rác thải, chai bao, xú uế
môi trường.
KHÔNG ĐỀ 1
Cường quyền, bạo lực có thể xoá tan hay khuất phục kẻ yếu bất chấp đạo lý,
Nhưng nó sẽ phải cúi đầu run sợ trước sự am hiểu, tri thức con người.
LÁ XANH (1)
Sống hết đời mình, lá xanh héo khô rơi xuống đất,
Vẫn góp đời mình những lá khô cho đất thêm mỡ màu.
LÁ XANH (2)
Lá xanh có hai lần tự hào kiêu hãnh:
Góp cho đời xanh mát và toả bóng mát che cho người.
BÈO
Ai cũng lo ngại cho phận em bèo bọt lênh đênh trôi dạt.
Nhưng khi được phơi khô đi em lại giúp bao phận nghèo sống bằng đan túi xách
đèn bàn…
SÁCH BÁN CÂN
Trong những cuốn sách cũ bị đem bán tính ra cân
Vẫn còn nhiều cuốn giá trị nặng tới “ngàn cân”.
ĐƯỜNG MÒN
Đi mãi rồi cũng sẽ thành đường mòn
Nhưng sợ nhất là trong sáng tác lại đi theo “ lối mòn “ người đi trước.
LƯU VONG
Người lưu vong sống xa quê hương, vẫn may mắn được sống cùng cộng đồng lưu vong
đùm bọc
Sợ nhất những con chữ hay, đẹp, ý nghĩa lại “lưu vong” khỏi người viết ngày nay.
TÔM
Từ thưở khai sinh tôm đã cong lưng : bơi cong, ăn cong, cong lưng cả lúc ngủ.
Vậy mà có người dù vốn đi thẳng lại phải cúi cong lưng mình xin xỏ cấp trên.
GIẶT ÁO
Chậu nước đục ngầu cứ đòi đem ra giặt áo trắng.
Áo giặt xong rồi chẳng sạch lại bị ố vàng.
(ý thơ Xuân Tràng)
RĂNG VÀ LƯỠI
Lưỡi có trước, răng có sau
Lẽ thường trẻ già nhún nhường nhau.
Thế mà có lúc răng quên mất,
Xơi lưỡi một nhát, khiến lưỡi đau”
BÓNG CÂY
Mặt trời chiếu vào cây to ngả bóng xuống đường, điều đó thật đơn giản
Nhưng bóng cây lại cất bao kỷ niệm và toả mát cho khách đi đường.
ĐÔI MẮT THI SĨ
Có khác chi đôi mắt thi sĩ lướt qua vạn vật ngoài đời có vẻ như lơ đãng.
Biết đâu trong hồn anh đang nổi sóng bao tứ thơ về bão tố, vẻ đẹp hay sự phản kháng
bất công cuộc đời.
VẺ ĐẸP HOA QUẢ
Vô tư, hồn nhiên, người tiêu dùng toàn chọn cho mình những hoa quả ưa thích :
chín mọng, đẹp bóng bẩy,
Biết chăng chúng đã được ngâm hoá chất bảo vệ nên tươi rói suốt bao tháng ngày.
BÒ
Ai cũng thèm vẻ ung dung vô tư gặm cỏ của con bò trên đồng cỏ.
Thế mà người đời lại ví “Đúng là dốt như bò”
THƠ 3 CÂU:
ÉN BAY
Bầy én bay loạn trời,
Đâu phải xuân đã đến,
Dưới đất có kẻ săn rình bắn chim đó, người ơi.
HOA NÀO?
Loài hoa đẹp trồng thường quá mỏng manh và sớm tàn,
Trong khi hoa giấy kia nhởn nhơ khoe cánh sặc sỡ và bền vĩnh cửu.
Mặc chúng, ta vẫn thích hoa thật hơn.
ĐÈN VÀ ĐOM ĐÓM
Đèn dầu khêu bấc cao, Khoe ánh sáng hơn hẳn đom đóm.
Thản nhiên đóm vẫn bay toả ánh sáng chớp xanh dịu dàng.
Ánh sáng của ta tự ta toả sáng còn đèn hết dầu rồi…sẽ ra sao?
SƯƠNG ĐÊM
Giọt sương kia trĩu nặng trên cành cây.
Người ơi sao nỡ lỡ hẹn,
Màn đêm trĩu nặng sương rơi đầy.
ĐƯỜNG TẮT LỄ HỘI
Các loại “tắt” đều gây sợ : tắt mắt, tắt tiếng, tắt thở….
Riêng đường tắt trong mùa lễ hội lại giúp cho người đi “tắt” tiện đường.
CỎ VÀ TÓC
Cỏ xanh nhuộm trái đất thêm đẹp vì màu xanh của nó
Tóc cũng vậy, làm cho người hói đầu tự tin.
CHANH VÀ CAM
Quả chanh hay cam khi bị vắt kiệt làm nước uống vẫn còn được người phơi khô vỏ
làm thuốc.
Hỡi những người về già mong có được đời cư xử vậy không?
ĐÒN XÓC LÚA
Mùa gặt muốn thu hoạch nhanh rất cần đòn xóc hai đầu nhọn.
Nhưng cuộc đời lại thật ghê sợ nếu hãy còn những kẻ chơi kiểu “đòn xóc”.
SƯỚNG KHỔ CỦA NGƯỜI ĐIẾC
Người điếc không bị khổ vì khỏi nghe ai nói xấu mình.
Cũng thật sướng khi bỏ ngoài tai những lời khen rỗng tuếch và vô bổ.
NGƯỜI CÂM
Mất 60 năm con người mới học được nín nhịn nhau bằng sự im lặng.
Vậy mà người câm đã có sẵn điều này từ khi mới ra đời.
GƯƠNG SOI
Nhìn vào gương tất cả đều sẽ trở thành mặt trái,
Sợ nhất cuộc đời không phân biệt đâu là trái phải thiệt hơn.
ĐẦY
Những chiếc bình thông nhau làm đầy nhau bằng sự cân bằng dòng nước.
Hãy tự làm đầy ta bằng thâu nạp “kiến thức hàng ngày”
THẢO QUẢ
Tên trời cho ngươi : “thảo là cỏ”hay đó là tấm lòng thơm thảo?
Quả chính là niềm vui mang lại no ấm cho người miền cao.
BÚT DANH
Có những bút danh nổi tiếng hơn tên thật người viết.
Lại có những tên thật người viết nổi hơn “ bút danh” bởi họ chỉ dùng bút danh để đăng
nhiều báo kiếm nhuận bút.
KHÔNG ĐỀ 2
Trong bóng đêm kẻ săn mồi vẫn phải nguỵ trang bộ dạng để lừa bắt con mồi ngơ ngác.
Vậy mà kẻ tham nhũng vẫn giữ nguyên bộ mặt quan chức vơ vét những hợp đồng,
dự án béo bở cho mình.
QUÀ
Đến loài vật cũng phải tặng quà khi tỏ tình mùa sinh sản
Đến xin việc hay chữa bệnh không đem theo phong bì sao thấy “áy náy” trong lòng?
TÌNH YÊU TRIỆU MINH
Yêu như nàng quá mãnh liệt còn ai hơn được?
Vết răng cắn đỏ bầm trên tay chàng Vô Kỵ minh chứng điều này.
GIÓ VỌNG
Ngọn gió thổi qua còn vọng lại tiếng xào xạc.
Người hỡi, ta đi qua có để lại gì?
BÀI CA NGƯỜI YÊU BỎ ĐI MẤT
Người yêu hỡi nàng bỏ đi mất hút,
Mất người yêu rồi nhưng trong tim ta vẫn còn đọng lại bóng hình nàng.
NHỮNG CÂY CỘT ĐIỆN BIẾT NÓI
Những hàng cây cột điện tải điện đi hàng ngày cần mẫn,
Giờ lại gánh thêm bao số điện thoại rao lời bán, mua, KCBT (1)
___________________________________
(1) Khoan, cắt bê tông
BUỒN VÌ XUẤT KHẨU
Việc xuất khẩu mua bán cá Basa, hàng nội địa coi chừng có ngày bị ế.
Riêng cô dâu Việt “xuất ngoại”sao chỉ thấy tăng?
TIỀN ÂM PHỦ
In tiền thật quản lý chặt kẻo lạm phát.
Tiền đô la âm phủ rải đầy đường nhưng rác ai quản lý đây.
TIỀN NHIỂU
Mải làm giàu giàu rồi lại đổ bệnh.
Ốm liệt nằm một chỗ, tiền cả đống có nghĩa lý chi?
BIỂN MẶN
Lần đầu tiên tắm biển, uống phải ngụm nước biển mặn chát
Chợt nhớ những giọt mồ hôi nghề thợ của cha.
GẬY
Chiếc gậy Tôn Ngộ Không đánh tan mọi cường quyền áp bức trên đường lấy kinh Phật
Những người mù cũng rất cần một cây gậy cho mình…
VỀ CẶP MÔI EM
Em nói suốt ngày khiến cặp môi cứ dày dài ra mãi
Ôi phải chi em nhớ ngày xưa cặp môi mọng này chỉ dành cho nụ hôn…
MŨ
Chiếc mũ đội trên đầu khi mưa hay nắng lúc nghỉ ngơi tự bỏ ra không đội nữa
Chỉ sợ những kẻ hay “chụp mũ” đơm đặt điều không có cho ta.
BÀN TAY THỦ TRƯỞNG
Anh đưa bàn tay cho tôi bắt
Hai bàn tay tôi hồ hởi nắm chặt
Thót tim khi gặp bàn tay anh hờ hững, lạnh ngắt, đờ đẫn, mềm oặt
Ôi bàn tay thủ trưởng……
Kỳ lạ mắt tôi nhìn anh khi mắt anh nhìn hướng khác…
1997
CỎ (2)
Cứ nằm xuống đầu ta chạm cỏ
Dù lúc nào đầu cũng kiêu hãnh ở trên hai vai
Còn hai bàn chân suốt ngày chạm cỏ
Khi nằm xuống chân không chạm cỏ nữa, lại đứng - cả hai.
NGHE BÀI HÁT “ĐỒNG CHÍ”
Nghe qua đài bài hát “Đồng chí”
Thơ của Chính Hữu từ chiến khu
Sao ấm áp thuở kháng chiến xa xưa
“Tôi với anh sống cùng nơi ấm lạnh
Đêm tối chung chăn ta thành đôi tri kỷ”
Hai tiếng “đồng chí” ấy nghe tha thiết mặn nồng.
Bỗng hôm nay cũng có kẻ cũng gọi nhau “đồng chí”
Nghe sao “sắc lẹm, lạnh lùng”
Nụ cười đó vẫn nở to hồ hởi
Mà dao kề “sắc lạnh” sau lưng?
ĂN ĐẤT THẬT
Kỳ lạ ở Phú Thọ làng Lập Thạch có bà cụ chỉ biết ăn đất để sống hàng ngày
Sợ nhất những quan “ăn đất”, họ giàu lên mà dân nghèo đi,đó mới là những kẻ ăn đất thật.
CÂY BÀNG CÔ ĐƠN
Bàng cô đơn tiễn những chiếc lá mùa thu đỏ
Chiếc lá mang theo “tình ta dang dở”.
NGẪM VỀ CHUỘT
Chuột trong đời bị ghét bỏ, tận diệt vì gặm nhấm phá hoại mùa màng, gây dịch bệnh.
Chuột “vi tính” được nâng niu quí trọng vì nó mở ra cho con người thế giới tràn đầy
kiến thức vô biên.
CHÚ VE
Chú ve gọi hè sao bỗng dưng tắt tiếng… vì đang phải bay rào rào trốn chạy
Để khỏi cùng lũ châu chấu, dế mèn, bọ cạp, cánh cam lên bàn nhậu con người.
NHẶNG XANH
Lũ nhặng xanh đáng ghét suốt ngày vo ve, bị quấy rối mà chúng ta cứ phải sống chung
với chúng.
Đời cũng vậy, có những kẻ cứ theo “quấy rối” ta trong đời mà vẫn phải với họ
sống chung.
LỒNG VÀ CHIM
Chú chim bay lượn trong lồng, lúc hót véo von, lúc mổ ăn, uống nước ra chiều
mãn nguyện
Nhưng chiếc lồng đã ngăn chim tự do bay lượn ra bên ngoài.
LẬT ĐẬT
Ngả nghiêng, loay hoay, dẫu lật đật, lảo đảo mãi rồi cũng đúng thẳng lại.
Sợ nhất những kẻ “lật mặt” sẽ lật ta đổ ngã luôn.
TÌNH YÊU MÃNH LIỆT
Có lẽ trong tình yêu chỉ có ở củi và lửa là thật khốc liệt và cháy bỏng
Bởi khi yêu chúng bốc cao ngọn lửa và kết thúc tan trong nhau thành tro bụi.
NGÔ NƯỚNG ĐÀ LẠT
Ai lên xứ lạnh cũng thích ăn ngô nướng ở Đà Lạt,
Trời lạnh ăn ngô nướng vừa mềm vừa thơm.
Họ xuýt xoa khen ngô nướng Đà Lạt ăn thật ngon
Dù mỗi trái ngô nướng chỉ lãi vài ngàn,
(Nhưng nếu gặp đêm trời mưa là người nướng ngô bị ế)
Cô hàng nước cạnh bên mách nhỏ:
“Bà mẹ nướng ngô bán đó nuôi đủ 2 con vừa đỗ điểm cao thi vào đại học”.
TIỀN
Đồng tiền nào cũng có hai mặt
Càng tiêu, càng trao đổi nhiều, tiền càng “bẩn”.
KHÔNG TÊN
Người xa lạ, không quen gặp nhau cười hồn hậu.
Có kẻ sống suốt đời quanh ta miệng lưỡi như dao găm.
PHÓNG SINH (1)
May mắn thay cho những chú chim bị nhốt trong lồng đem bán.
Gặp ngày Rằm tháng Bảy được người mua về thả phóng sinh.
PHÓNG SINH (2)
Những chú cá chép hồn nhiên, tung tăng lội trong chậu kia như chằng hề nghĩ ngợi.
Sẽ được thả xuống hồ trong ngày ông Táo lên trời.
LỜI TƯỢNG GỖ LŨA
Ô hô, đẹp mà chi cây gỗ lũa ơi, sẽ bị cưa gỗ làm giường, tủ bàn, tường vách.
May còn phần rễ ta ẩn sâu trong lòng đất được làm thành tượng gỗ đẹp sống mãi với đời.
THẦN ĐỒNG 8 TUỔI
Mới 8 tuổi em đã được gọi là “Thần đồng” khi học xong chương trình phổ thông trung học
Cũng 8 tuổi em bé ở địa phương kia lại được phong “Thần đất” khi được quan bố cấp mấy
trăm mét đất xây nhà?
VỀ THƠ
Không có gì mạnh hơn ngươi đâu thơ ạ
Bởi ngươi có thể xông vào nơi ác liệt nhất
Trước bóng tối, cường quyền ngươi không hề lùi bước
Với đất nước, con người thơ sống mãi muôn đời.
BỤI
Hạt bụi chẳng may bay vào mắt sẽ gây nhức nhối, nguy hại cho mắt
Vậy mà cơm “bụi” lại được các thương đế xa nhà tôn vinh.
CÂY TÙNG … KIỂNG
Nghe danh, tưởng ngươi to cao ngang tàng che chở bao sinh linh núp bóng ngươi
ngày giông bão.
Xem trong chậu cảnh té ra ngươi chỉ là thứ cây dị dạng méo mó dưới tay người chủ vườn tạo dáng mà thôi.
MẠNH VÀ YẾU
Cái hèn nhất của kẻ mạnh là không dám bênh vực kẻ yếu.
Cái mạnh nhất của kẻ yếu là dám đứng ra che chở cho kẻ yếu hơn mình.